Khù Khờ

Mẹ, tiếng kinh cầu






 


Gạn lại đời đếm những điều còn mất
nắm niềm vui chẳng ở mãi bên mình
nếm nỗi buồn ngày tháng cũng vơi đi
dù được/mất, thế gian này … vẫn thế.

Có lắm thứ mất đi rồi lấy lại
mẹ, một đời, nguồn hạnh phúc bên ta
còn mẹ … nghe câu lo lắng, nhắc chừng
mất mẹ … bước bên đời … lạc lõng.

Mẹ, tiếng con bập bẹ
Mẹ, tiếng mừng chờ quà buổi chợ tan
Mẹ, tiếng lí nhí nép bàu áo buổi tựu trường
Mẹ, hơi thở sốt mê mang … mặn thâu đêm dòng nước mắt.

Mẹ, lời thốt vu vơ trên đầu ngọn sóng
khi be thuyền kêu răng rắc giữa biển khơi
Mẹ, lời xoa dịu những lằn roi
giọt máu nhỏ đánh thức màn đêm trong ngục tối.

Mẹ … mẹ … tiếng kinh cầu … bên vực sâu đau khổ.

Khù Khờ

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 19 tháng 8 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Mẹ, tiếng kinh cầu"